... hu28m, tù trưởng giàu mạnh, đầu đội khăn xếp, vai mang nải hoa ...

...

Thứ Hai, 26 tháng 2, 2007

Lấy chồng trong ca dao Việt nam

Lấy chồng trong ca dao Việt nam

Xưa nay trong xã hội Việt Nam , con gái đến tuổi thì phải lấy chồng, có cô thì :

Buồn chẳng muốn nói, gọi chẳng muốn trông
Tưởng sự lấy chồng, tỉnh như con sáo


Chẳng ai muốn sống lủi thủi, ra vào một mình cô quạnh trong cuộc đời buồn tẻ vắng ngắt, mà những vòng tay và tiếng cười hạnh phúc ấm áp của người bạn đời, đã biến mất vào trong quá khứ nên khi lẻ loi một mình, thường ai cũng ao ước được có đôi có cặp, để thủ thỉ tâm sự buồn vui, tựa vai nhau sống cho qua hết kiếp.

Ấy vậy mà thế gian, dường như chẳng chừa chút thương xót nào cho họ hay phải chăng người Việt ta, thường có máu chế giễu khôi hài cao độ, chuyện gì cũng đem ra cười cợt châm biếm được, làm cho có lắm nụ cười chở đầy nước mắt của người khác :

Chòng chành như nón không quai
Như thuyền không đáy, như ai không chồng

Gái có chồng, như gông đeo cổ
Gái không chồng, như phản gỗ long đanh


Con gái mười bảy mười ba
Ðêm nằm với mẹ, khóc la đòi chồng

Con gái mà chẳng lấy chồng
Thiên hạ lấy hết, chổng mông mà gào

Cá trong lờ, đỏ hoe con mắt
Cá ngoài lờ, ngúc ngoắc muốn vô


Họ quên rằng, phụ nữ cũng là con người, mà con người thường thích sống quần tụ trong một tập thể xã hội, và có quyền được sống tự do và được hưởng hạnh phúc lứa đôi.

Phụ nữ xưa, mấy ai có bản lĩnh, dám vượt qua khúc mắc ngang trái của miệng tiếng, để vùng lên dành lấy hạnh phúc cho đời mình.

Thế nên, cái mồm bạc bẽo vô tội vạ của thế gian, thường lên án, giễu cợt những phụ nữ, dám mạnh mẽ phản kháng đối nghịch với nề nếp, lề thói, khuôn phép đã trói buộc cuộc đời của họ:

Mai mưa, trưa nắng, chiều nồm
Trời còn luân chuyển, huống mồm thế gian

Ngán thay, lưỡi độc đuôi ong
Xui người tan hợp, dứt lòng nghĩa nhân


Hoặc như bà già trong ca dao, đã bị chế giễu vì không chịu theo thói thường của xã hội phong kiến, trong đó có những lễ giáo, tập tục, đạo đức cổ hủ, chèn ép người phụ nữ một cách khắc nghiệt, buộc họ phải sống trong khuôn khổ đã ấn định của xã hội là: nếu đã bị lỡ thời, thì phải ở vậy, lẻ loi, cô độc cho hết kiếp.

Rập rình nước chảy qua đèo
Bà già tấp tểnh mua heo cưới chồng

Bà già đi chợ cầu Ðông
Xem một quẻ bói lấy chồng lợi chăng
Thầy bói gieo quẻ nói rằng
Lợi thì có lợi nhưng răng không còn

Bà già đã bảy mươi tư
Ngồi trong cửa sổ gửi thư kén chồng


Chỉ thấy đa số hồng nhan xưa, khóc thân bạc mệnh, tối ngày giam hãm quên lãng đời mình, trong xó xỉnh tù túng của gia tộc và xã hội.

Mình em, đứng tựa bên cầu
Nhớ thương người cũ, dạ sầu bơ vơ

Mình em vò võ năm canh
Lẻ loi gối chiếc, lạnh lùng chăn loan

Một mình, lòng những bơ thờ
Dựa cây, cây ngả, dựa bờ, bờ xiêu


Có cô chỉ cần tình:

Yêu nhau chẳng quản cửa nhà
Chuồng chim cũng lấy, chuồng gà cũng theo

Yêu nhau chẳng ngại nghèo giàu
Một manh áo rách, bạc đầu vẫn duyên

Yêu nhau mọi sự chẳng nề
Một trăm chỗ lệch, cũng kê cho bằng


Hoặc chọn chồng văn hay chữ tốt, viết lách hơn người:

Chả tham nhà ngói tày đình
Tham về ngọn bút rập rình trên tay


Lắm cô thì thực tế hơn …thích chồng có nhiều của :

Thông ngôn ký lục chẳng màng
Lấy chồng thợ bạc, đeo vàng đỏ tay

Trăm năm, trăm tuổi, trăm chồng
Hễ ai có bạc, thì bồng trên tay


Có cô thì cũng chẳng ngại tuổi tác chênh lệch :

Áo dày, chẳng nệ quần thưa
Bảy mươi có của, cũng vừa mười lăm


Ông già tóc bạc phơ phơ
Lắm tiền nhiều của, gái tơ động lòng

Trời mưa nước chảy qua sân
Em lấy ông lão, qua lần thì thôi
Bao giờ lão móm chầu trời
Thì em lại kiếm một người trai tơ

Càng già càng dẻo càng dai
Càng gẫy chân chõng, càng sai chân giường


Càng già, càng nhẹ phao câu
Càng lên xuống tiện, càng mau nhịp nhàng
( nghi quá, nhờ Viagra chắc!!)

Lắm cô thì hay kén chọn :

Phận gái lấy được chồng khôn
Xem bằng cá vượt vũ môn hóa rồng

Phận gái lấy được chồng khôn
Cũng như vàng cốm mà chôn chân giường


Có cô lại hay mơ tưởng được anh chồng có hiếu với vợ như :

Làm trai rửa bát quét nhà
Vợ gọi thì dạ, bẩm bà con đây


Còn cô khác thì trách móc ông Tơ Bà Nguyệt :

Bắc thang lên tận ông trời
Bắt ông Nguyệt Lão, đánh mười roi mây
Ðánh rồi lại trói gốc cây
Hỏi ông Nguyệt Lão se dây tơ hồng
Nào dây se Bắc, se Ðông
Nào dây se vợ, se chồng người ta
Vụng se, tôi phải chồng già
Tôi giận ông, muốn đốt nhà ông đây.


Người xưa vẫn thường nói là ở đời có bốn chuyện ngu : Làm mai, đứng nợ, gác cu, cầm chầu … nên cố mà tránh cho kỳ được...


NTH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét